Tuy nhiên, ít ai biết được nguồn gốc thật sự của bài hát. Theo đó, cụm từ "2 3 con mực" là phần mở đầu cho bài hát Anh Yêu Em Cực của rapper Linh Thộn và Minh Vũ, đã xuất hiện từ cuối tháng 9 và phủ sóng trên nhiều nền tảng cho đến hiện nay.
Đừng Bắt Em Phải Quên: Duy nhắn tin yêu đương với Ngọc nhưng nói dối mẹ "chỉ là quảng cáo" Là buổi dạy cuối cùng của tôi ở lớp em. Cũng có nghĩ là giờ tôi không còn là thầy giáo của em nữa. Chi tiết cụ thể tập 21 Đừng Bắt Em Phải Quên sẽ được phát sóng
Truyện Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em - Chương 12 với tiêu đề '12: Không Được Kích Động' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật "Vũ Đồng, cậu đừng lo lắng, mình thấy bác Tô Thành Kiệt của cậu rất hiếu thuận, đã sắp xếp cho cha cậu hai hộ lý, cha
Đọc truyện Đừng Bắt Tôi Yêu Em của tác giả Jenmieband, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
Cô đừng hòng lấy được một xu. Tôi nói luôn với cô, nếu cô không yêu anh tôi, đến với anh ấy vì tiền thì hãy mau mau cút đi." Dục Nhi không hề thương tiếc nói thẳng vào mặt Diệp Mi. Hai người đang đứng ngoài vườn hoa của biệt thự. "Xin lỗi, Quan tiểu thư.
Phong thư viết chữ ngay ngắn cực dễ đọc. Cuộc đời này, yêu anh em chưa hề hối tiếc. Yêu anh và buông tay anh, em hiểu được thế nào cách trân trọng tình yêu và bản thân mình. Mãi yêu anh, tình yêu của em. Tôi cất bức thư vào phong bao rồi bảo cô trợ lí đem đi vứt nó.
B7ZsoZ. Cô - con gái cưng của một ông trùm giới hắc đạo. Vì thua cược, ông đành ngập đắng nuốt cay bán con gái mình cho - con người lạnh giá, nghe tên thôi đã khiến cả hắc đạo và bạch đạo phải sợ yêu liệu có chớm nở giữa 2 con người này. Xem thêm
"Cậu cũng vừa vừa hay phải thôi. Cô ấy cũng là người mà cậu tra tấn cô ấy như vậy." Dục Nam cùng một người đàn ông đứng ngoài ban công hút thuốc. Người đàn ông kia rõ ràng là bác sĩ. Thân hình cao to, bờ vai rộng khoác trên mình chiếc áo blouse trắng. Dục Nam không nói gì, trầm ngâm rít điếu thuốc. "Cậu cũng không biết rằng nên kiêng kị điều đấy 3 tháng đầu sao? À mà thôi, tôi đoán cậu cũng chẳng để ý đến việc đó đâu. Nhưng cậu cũng nên biết kiềm chế đi." Dục Nam nhíu mày, ném điếu thuốc vào gạt tàn. "Kiêng kị cái gì cơ?" Tuấn Phát ngơ ngác nhìn hắn rồi thở dài thườn thượt. "Cô ấy đang mang thai, theo kinh nghiệm của tôi thì chắc cũng được 2 tháng rồi." ~~~~~****~~~~~ Diệp Mi tỉnh dậy thì cơn đau từ lưng ập thẳng lên đầu. Cô gần như không thể cử động được. Tiếng cửa mở rất nhỏ, Diệp Mi ngước mắt lên tưởng Dục Nam. Hoá ra là vú Nhậm. Ngày trước, Nhất Bảo thành rất đông người hầu, kẻ hạ. Nhưng từ ngày Diệp Mi về đây sống, chẳng hiểu sao Dục Nam lại đuổi hết giúp việc đi, chỉ giữ lại mỗi vú Nhậm. Vú Nhậm là một người phụ nữ hiền lành, tốt bụng. Bà theo Quan gia hầu hạ cũng được gần 30 năm rồi. Vú Nhậm chăm sóc Dục Nam từ bé. Vì không có con nên bà rất thương yêu Dục Nam như con đẻ. Diệp Mi cũng rất quý bà. Cô rất hay ngồi trò chuyện tâm sự với bà. Vú Nhậm đang bê một khay đồ ăn. Bát cháo bò thơm ngon làm bụng Diệp Mi cồn cào. "Vú Nhậm, bác không cần phải tốt với con như thế, có gì bác cứ sai cảnh vệ ra ngoài mua là được mà." Vú hiền dịu ngồi xuống cạnh tôi. Bà đặt khay thức ăn lên tủ cạnh giường rồi vuốt ve mái tóc óng mượt của Diệp Mi. "Là Dục Nam bảo ta làm cho con. Nó còn việc đến công ti rồi. Bây giờ con đã là mẹ rồi, cũng phải tự biết chăm sóc cho con và bản thân chứ." Đầu Diệp Mi như muốn nổ tung. Chúa ơi...cô đang mang thai sao!!! Không phải. Chắc chắn là nhầm lẫn...Không thể như vậy... "Vú Nhậm...vú đừng nói là con đang mang thai. ĐỪNG NÓI LÀ CON ĐANG MANG GIỌT MÁU CỦA TÊN CẦM THÚ KIA." Đến cuối cùng, Diệp Mi hét lên đến vang cả căn biệt thự. Nước mắt cô rơi xuống lã chã. Khả năng cô dính bầu quả thực rất thấp. Lần nào quan hệ xong, cô cũng uống thuốc đầy đủ. Nhưng tại sao có thể như vậy!!! Trước mắt cô, mọi thứ nhoà đi. Bờ vai gầy run bần bật lên, nước mắt như điên chảy xuống. Đôi môi cắt chặt đến mức bật máu để không thoát ra những tiếng nấc nấc nghẹn ngào. "Diệp Mi à, con..." Vú Nhậm đang định khuyên nhủ Diệp Mi thì tiếng nói đanh thép từ cửa đã cắt ngang bà. "Không phải việc của vú, vú xuống dưới nhà đi." Dục Nam đứng trước cửa, dựa lưng vào tường. Khuôn mặt hắn đầy vẻ mệt mỏi. Vú Nhậm cũng không nói gì, nhanh chóng lách người qua Dục Nam bước ra khỏi phòng. Trước khi đi bà còn khéo léo đóng cửa vào. Diệp Mi ngồi trên giường giờ cũng đã ngừng khóc, ánh mặt không gợn sóng nhìn chằm chằm Dục Nam. Dục Nam cũng chẳng kiêng nể gì mà nhìn thẳng vào đôi mắt bồ câu ấy. Hai người không nói gì cho đến khi Diệp Mi không hề chuẩn bị trước đã bị hắn ôm chầm lấy. "Diệp Mi, ở bên cạnh tôi, tôi sẽ cho em một gia đình hoàn chỉnh. Em, con và tôi." Tiếng cười thảm khóc của Diệp Mi bé nhưng lại như muốn cắt trái tim Dục Nam. "Ha ha, anh muốn vậy sao? Một gia đình. Được, tôi sẽ cho anh khi nào cả 3 chúng ta. Tôi, con chúng ta và anh. Cùng nhau xuống địa ngục." Hơi thở hắn gần như đông lạnh vào. Dục Nam biết cô sẽ không nói như vậy trừ khi, trừ khi...cô đã không lưu luyến gì với cuộc sống này nữa, cô muốn liều chết với anh. Và liều chết với cả con anh nữa. Dục Nam buông Diệp Mi ra, nhìn sâu vào đôi mắt bi thương của một người phụ nữ trước mặt. "Anh xin lỗi. Anh xin em đừng nói vậy. Đừng làm vậy. Vì con của chúng ta. Anh xin em."
Truyện 18+ Truyện sắc hiệp Truyện Đừng Bắt Tôi Yêu Em Tác giả Jenmieband Tình trạng Hoàn thành Mới nhất Chương 71 Ngoại truyện 3 Dục nam 08/07/2021 3480 Cô là con gái của trùm hắc đạo nhưng lại bị bán cho hắn vì cha cô đã thua cược. Hắn là con người lạnh lùng, bá đạo, khiến cho cả hai giới hắc bạch sợ hãi khi nghe đến tên. Liệu giữa cô và hắn sẽ có tình yêu Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đừng Bắt Tôi Yêu Em! Cô là con gái của trùm hắc đạo nhưng lại bị bán cho hắn vì cha cô đã thua cược. Hắn là con người lạnh lùng, bá đạo, khiến cho cả hai giới hắc bạch sợ hãi khi nghe đến tên. Liệu giữa cô và hắn sẽ có tình yêu Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đừng Bắt Tôi Yêu Em!
"Cậu cũng vừa vừa hay phải thôi. Cô ấy cũng là người mà cậu tra tấn cô ấy như vậy."Dục Nam cùng một người đàn ông đứng ngoài ban công hút thuốc. Người đàn ông kia rõ ràng là bác sĩ. Thân hình cao to, bờ vai rộng khoác trên mình chiếc áo blouse trắng. Dục Nam không nói gì, trầm ngâm rít điếu thuốc. "Cậu cũng không biết rằng nên kiêng kị điều đấy 3 tháng đầu sao? À mà thôi, tôi đoán cậu cũng chẳng để ý đến việc đó đâu. Nhưng cậu cũng nên biết kiềm chế đi."Dục Nam nhíu mày, ném điếu thuốc vào gạt tàn. "Kiêng kị cái gì cơ?"Tuấn Phát ngơ ngác nhìn hắn rồi thở dài thườn thượt."Cô ấy đang mang thai, theo kinh nghiệm của tôi thì chắc cũng được 2 tháng rồi."~~~~~****~~~~~Diệp Mi tỉnh dậy thì cơn đau từ lưng ập thẳng lên đầu. Cô gần như không thể cử động được. Tiếng cửa mở rất nhỏ, Diệp Mi ngước mắt lên tưởng Dục Nam. Hoá ra là vú Nhậm. Ngày trước, Nhất Bảo thành rất đông người hầu, kẻ hạ. Nhưng từ ngày Diệp Mi về đây sống, chẳng hiểu sao Dục Nam lại đuổi hết giúp việc đi, chỉ giữ lại mỗi vú Nhậm. Vú Nhậm là một người phụ nữ hiền lành, tốt bụng. Bà theo Quan gia hầu hạ cũng được gần 30 năm rồi. Vú Nhậm chăm sóc Dục Nam từ bé. Vì không có con nên bà rất thương yêu Dục Nam như con Mi cũng rất quý bà. Cô rất hay ngồi trò chuyện tâm sự với Nhậm đang bê một khay đồ ăn. Bát cháo bò thơm ngon làm bụng Diệp Mi cồn cào. "Vú Nhậm, bác không cần phải tốt với con như thế, có gì bác cứ sai cảnh vệ ra ngoài mua là được mà."Vú hiền dịu ngồi xuống cạnh tôi. Bà đặt khay thức ăn lên tủ cạnh giường rồi vuốt ve mái tóc óng mượt của Diệp Mi."Là Dục Nam bảo ta làm cho con. Nó còn việc đến công ti rồi. Bây giờ con đã là mẹ rồi, cũng phải tự biết chăm sóc cho con và bản thân chứ."Đầu Diệp Mi như muốn nổ ơi...cô đang mang thai sao!!! Không phải. Chắc chắn là nhầm lẫn...Không thể như vậy..."Vú Nhậm...vú đừng nói là con đang mang thai. ĐỪNG NÓI LÀ CON ĐANG MANG GIỌT MÁU CỦA TÊN CẦM THÚ KIA."Đến cuối cùng, Diệp Mi hét lên đến vang cả căn biệt thự. Nước mắt cô rơi xuống lã chã. Khả năng cô dính bầu quả thực rất thấp. Lần nào quan hệ xong, cô cũng uống thuốc đầy đủ. Nhưng tại sao có thể như vậy!!!Trước mắt cô, mọi thứ nhoà đi. Bờ vai gầy run bần bật lên, nước mắt như điên chảy xuống. Đôi môi cắt chặt đến mức bật máu để không thoát ra những tiếng nấc nấc nghẹn ngào. "Diệp Mi à, con..."Vú Nhậm đang định khuyên nhủ Diệp Mi thì tiếng nói đanh thép từ cửa đã cắt ngang bà."Không phải việc của vú, vú xuống dưới nhà đi."Dục Nam đứng trước cửa, dựa lưng vào tường. Khuôn mặt hắn đầy vẻ mệt Nhậm cũng không nói gì, nhanh chóng lách người qua Dục Nam bước ra khỏi phòng. Trước khi đi bà còn khéo léo đóng cửa vào. Diệp Mi ngồi trên giường giờ cũng đã ngừng khóc, ánh mặt không gợn sóng nhìn chằm chằm Dục Nam cũng chẳng kiêng nể gì mà nhìn thẳng vào đôi mắt bồ câu người không nói gì cho đến khi Diệp Mi không hề chuẩn bị trước đã bị hắn ôm chầm lấy."Diệp Mi, ở bên cạnh tôi, tôi sẽ cho em một gia đình hoàn chỉnh. Em, con và tôi."Tiếng cười thảm khóc của Diệp Mi bé nhưng lại như muốn cắt trái tim Dục Nam."Ha ha, anh muốn vậy sao? Một gia đình. Được, tôi sẽ cho anh khi nào cả 3 chúng ta. Tôi, con chúng ta và anh. Cùng nhau xuống địa ngục."Hơi thở hắn gần như đông lạnh vào. Dục Nam biết cô sẽ không nói như vậy trừ khi, trừ khi...cô đã không lưu luyến gì với cuộc sống này nữa, cô muốn liều chết với anh. Và liều chết với cả con anh nữa. Dục Nam buông Diệp Mi ra, nhìn sâu vào đôi mắt bi thương của một người phụ nữ trước mặt."Anh xin lỗi. Anh xin em đừng nói vậy. Đừng làm vậy. Vì con của chúng ta. Anh xin em."Vote, vote, vote!!!
đừng bắt tôi yêu em