Em Yêu Anh - Mộng Diệp Thiên - Truyện Ngôn Tình. Đại Thúc! Em Yêu Anh. "Cảnh Hiên.". Trong giấc mộng cô gái dịu dàng gọi anh, đó là một đôi mắt say đắm yêu thương, tình yêu đó khiến cho cô mạnh mẽ. Cho dù đau khổ cũng sẽ chịu đựng, là cô gái cứ một lòng xoa dịu
dị, bạn hãy đọc truyện Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu.Tục ngữ nói, khoảng cách ba năm nhỏ, năm năm lớn, nếu vậy khoảng cách mười lăm năm thì sao? Trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi tác mà bị đả kích thương tích đầy mình, nghĩ rằng tình yêu sắp tiêu
Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu. Chương 3: Cao nhân đến gần /54 GO. Edit: Tieukimthu Beta: Sousou *Cao nhân: người ưu tú, xuất sắc Vượt ải phó bản rất nhanh, bởi vì có cao thủ hỗ trợ, một địch mười, bất khả chiến bại. Chu Mông Mông trở về thành trả nhiệm vụ, lúc này
Giới Thiệu Truyện Thúc, Mạng Ngươi Thiếu Ta. "Thúc, ta xem ngươi ấn đường biến thành màu đen, hôm nay sẽ có huyết quang tai ương, không nên ra xa nhà nga.". Tô Khả Khả cười đến lộ ra một ngụm tiểu bạch nha. Tần Mặc Sâm từ chối trong nhà trưởng bối an bài thân cận
Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu chương 2 | Đọc Hoạt động bí mật full - doc truyen Dai ThAc Nguoi KhAng Biet YAu chương 2 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi
Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu - Zero Lân ~ Chương 1 Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.
cUprW. Tục ngữ nói, khoảng cách ba năm nhỏ, năm năm lớn, nếu vậy khoảng cách mười lăm năm thì sao? Trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi tác mà bị đả kích thương tích đầy mình, nghĩ rằng tình yêu sắp tiêu tan thành mây khói, thì anh lại xuất hiện. Nhìn đôi mắt thâm trầm của người đàn ông trước mặt, Chu Mông Mông cảm thấy anh chắc chắn là tới tìm mình ly hôn. Ai ngờ, người đàn ông chỉ đơn giản nâng tay chạm vào mái tóc mềm mại của cô, hỏi “Em chuẩn bị khi nào thì về nhà?” Chu Mông Mông ngạc nhiên“Anh không phải tới tìm em ly hôn sao?” Người đàn ông nghe cô nói như vậy, không khỏi bất đắc dĩ“Anh chỉ muốn cho em đi ra ngoài thư giãn.” “......” Chu Mông Mông từ cái nhìn đầu tiên đã yêu người đàn ông giống như thần này. Tuy rằng phúc hắc cùng lạnh lùng, nhưng lại chỉ dịu dàng ôn nhu với một mình cô. Tham khảo thêm Đại tiểu thư của tôiTham khảo thêm Dám kháng chỉ, chém!Tham khảo thêm Đam MêTham khảo thêm Dâm Môi SaiTham khảo thêm Đáng tiếc không phải Anh
Edit Tieukimthups Chương này dài kinh ngoài H đại, trong một quán cà Xuyên nhìn người phía trước, một tay tắt di động, nhẹ hỏi “Cậu tìm tôi có chuyện gì?”“Tôi muốn biết vì sao anh lại đồng ý nhận sự ủy thác của Mục giáo sư?” Đối với khuôn mặt của người đàn ông lạnh như băng này, có vẻ như không bao giờ để tâm đến mọi thứ, nhưng Tôn Nghiêm Đông dĩ nhiên sẽ không đơn thuần cho rằng Tề Xuyên chẳng qua chỉ tạm thời hướng dẫn mình làm luận văn đơn giản như vậy. Huống chi Mục giáo sư và anh ta khi nào thì trở nên thân quen đến thế?Nhận được điện thoại Tôn Nghiêm Đông vốn nằm trong dự liệu của Tề Xuyên. Đương nhiên, anh cũng hiểu ý của cậu Xuyên đặt cốc cà phê xống, khép lại quyển sách mình đang đọc, ngẩng đầu nhìn Nghiêm Đông trời sinh suất khí phía đối diện, cũng là người ở cùng với vợ anh suốt mười chín năm trời.“Mục giáo sư chưa nói rõ cho cậu sao?” Lúc nói lời này nét mặt anh hiền hòa dịu dàng, giống như thường ngày trả lời thắc mắc của sinh viên Nghiêm Đông âm thầm cười lạnh, Tề Xuyên so với tưởng tượng của anh còn thâm trầm này người phục vụ chạy tới hỏi Tôn Nghiêm Đông “Xin hỏi anh muốn uống gì?”Tôn Nghiêm Đông cũng không nhìn menu liền gọi một lý cà phê đá. Sau khi chờ đồ uống mang lên, Tôn Nghiêm Đông cũng không vội uống mà là nhìn vào cục đá đang trôi nổi trong chất lỏng màu nâu, nói “Tề giáo sư, tôi thấy với chỉ số thông minh của anh, hẳn là có thể đoán được tôi tới đây tìm anh là vì cái gì.”Nếu Tôn Nghiêm Đông đã mở lời trước, dĩ nhiên Tề Xuyên cũng không cố ý vòng vo làm chi. Giờ phút này, đôi mắt đen của anh càng sâu thẳm nhưng vẫn bình tĩnh như trước hỏi “Cậu biết từ khi nào?”Tuy rằng sau khi biết quan hệ của Mông Mông và Tề Xuyên, Tôn Nghiêm Đông bị đả kích không nhỏ. Nhưng lúc này anh cố đè nén tức giận, vô cảm trả lời “Tối hôm Diễm ca trở về, lúc cô ấy ra tiễn anh.”Bởi vì Tôn Nghiêm Đông hiểu được, nếu bây giờ anh phát hỏa có lẽ sẽ khiến Tề Xuyên càng đắc Tôn Nghiêm Đông vẫn giữ được bình tĩnh, Tề Xuyên mỉm cười, đối với Tôn Nghiêm Đông càng tăng thêm vài phần kính trọng nhưng anh sẽ không biểu hiện ra ngoài. Nhìn chàng thanh niên so với mình nhỏ hơn gần mười tuổi, Tề Xuyên không khỏi cảm khái, nhớ lúc anh mới đến H đại vài tuần, tên Tôn Nghiêm Đông trong trường thường xuyên được nói đến rất nhiều, có giảng viên, cũng có sinh viên. Ai cũng khen cậu ta biết được kết quả thi của Tôn Nghiêm Đông, anh đã cảm thấy cậu nhóc này có chút kỳ lạ. Rõ ràng có thể chọn một trường đại học cao nhất cả nước lưu lại, nhưng cậu ta lại chọn trường hạng hai ở thành phố H. Vốn dĩ anh cũng không quan tâm vì sao một sinh viên giỏi như Tôn Nghiêm Đông lại chọn H đại. Nhưng sau khi biết quan hệ của cậu ta và Tiểu Mông thì anh cũng dần hiểu được.“Nếu đã bị phát hiện, tôi cũng không muốn nhiều lời giải thích. Nhưng mà tôi muốn nói rõ cho cậu, về chuyện hướng dẫn luận văn tốt nghiệp không phải là tôi cố ý làm.” Tề Xuyên hướng Tôn Nghiêm Đông nói, giọng nói nho nhã dịu dàng như trước, cũng không có chút cảm xúc biến hóa Xuyên không quan tâm, có lẽ bởi vì anh đã đoán trước. Nhưng đối với Tôn Nghiêm Đông mà nói, điều này chẳng khác nào khiêu khích.“Vậy tôi hỏi anh, anh hiểu được Tiểu Mông bao nhiêu? Anh có biết cô ấy thích cái gì nhất, ghét cái gì nhất không? Anh có biết cho tới bây giờ Mông Mông luôn nổi hứng nhất thời, hay bỏ dở nửa chừng không? Tôi không biết hai người quen nhau khi nào, nhưng, Tiểu Mông đã ở chung với tôi mười chín năm, khi cô ấy sinh ra, tôi đứng ngay tại cửa phòng sinh. Không có ai có thể hiểu cô ấy bằng tôi, thậm chí ngay cả người nhà cô ấy.” Tôn Nghiêm Đông nói tới đây, khuôn mặt anh tuấn hiện ra một tia bất đắc dĩ “Tề giáo sư, tôi hy vọng anh có thể cẩn thận suy nghĩ. Trong thời gian Mông Mông mới sang Philadelphia thường xuyên gửi email cho tôi, nội dung thư nào cũng nói cô đơn buồn chán. Hoặc có lẽ khi đó, Mông Mông chỉ muốn tìm một người nào đó để xoa dịu trái tim trống rỗng nên mới có thể cùng anh cùng một chỗ. Huống chi, Mông Mông bây giờ còn nhỏ, khó có thể nhìn rõ cảm xúc thật của mình. Thậm chí ngay cả tò mò hay thích cô ấy đều không phân biệt được. Mà anh, dù sao cũng lớn hơn cô ấy mười lăm tuổi, hợp hay không hợp, so với cô ấy anh hẳn phải rõ hơn.”Nghe Tôn Nghiêm Đông thách thức, Tề Xuyên hơi hạ mi. Nhưng ngay sau đó, miệng anh bất giác nở nụ cười lạnh “Vậy để tôi đoán, cậu nói những lời này với tôi với tư cách gì, anh trai? Hay là tình địch?”Nhất thời khuôn mặt Tôn Nghiêm Đông cứng đờ, nét mặt đã có chút bối rối nhưng vẫn cố gắng kìm chế không yếu thế “Tôi yêu Mông Mông, tuyệt đối không ít hơn anh!”Tề Xuyên thở dài “Nhưng, cậu không thỏa mãn được Tiểu Mông.” Lời nói của anh tựa như bề trên khiêu khích bề Nghiêm Đông khinh thường, nhưng cũng bất lực. Quả thật hiện tại điều kiện của anh đều kém xa Tề Xuyên. Thậm chí ngay cả cơ hội chứng minh bản thân, cũng bị anh ta một giây gạt Nghiêm Đông cúi đầu cười mỉa. Sau đó không nói thêm gì nữa mà rời đi trước, bỏ lại mấy câu cho Tề Xuyên “Tề giáo sư, tính hiếu kỳ của Mông Mông so với bất kỳ ai đều lớn hơn rất nhiều. Đương nhiên đối với những gì đã có được, cô ấy rất dễ dàng không thích nữa. Tôi nhớ trước kia có một thời gian cô ấy rất thích một con búp bê Barbie, khóc lóc ầm ĩ đòi chú bán hàng phải bán cho cô ấy, mà sau khi cô ấy có được, chăm sóc yêu thương không đến một tuần, con búp bê đó đã bị cô ấy ném xuống gầm giường, sau đó cũng không nhặt lên. Đơn giản bởi vì lúc đó cha cô ấy đã tặng cho cô ấy một con gấu teddy biết hát.”Tôn Nghiêm Đông đi rồi, một thời gian sau Tề Xuyên vẫn ngồi chỗ cũ nhìn ra cửa sổ, bầu trời xanh đã bị màn đêm bao phủ, bỗng Tề Xuyên nhớ lại thời kỳ trước kia khi Chu Mông Mông đuổi theo mình.“Tề giáo sư, chú Tề!”Nghe thấy phía sau có tiếng gọi, Tề Xuyên quay đầu nhìn nữ sinh tóc ngắn xinh xắn đáng yêu sau lưng, đôi mắt to tròn như sao sáng lấp lánh, cái miệng hồng hồng chúm chím đang cười tươi rói. Từ lúc chào đời tới nay, anh khó có lúc thiếu kiên nhẫn như bây giờ “Cô nữ sinh này, đã sắp hết một ngày, cô không thấy mệt sao?”“Không mệt ạ! Hôm nay em không có tiết!” Cô gái cách anh một bước xa, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, cười học Pennsylvania ba mươi tám đường phố giao nhau, đèn đường mờ ảo, khiến cho gương mặt cô gái càng tỏa sáng rực rỡ, kiến trúc cổ điển xung quanh lại thêm làm nền nổi bật, khiến cho Tề Xuyên thoáng ngẩn Tề Xuyên lạnh lùng không nói lời nào, Chu Mông Mông tưởng mình chọc anh mất hứng, cúi đầu đan tay vào nhau, hai má đỏ bừng nói “Em xin lỗi! Em vừa mới tới trường nên không thân với nhiều người cho lắm, cũng không biết nên đi đâu. Vì thế… em muốn tới gặp thầy.”“Gặp tôi để làm gì?” Tề Xuyên thấy cô buồn bã nhận lỗi, có chút bất đắc dĩ, loại cảm giác này giống như kiểu anh bắt nạt cô không biết Chu Mông Mông nghĩ thế nào, vừa nghe anh hỏi cũng không xấu hổ táo bạo trả lời “Cháu thích chú, cũng thích nghe chú giảng bằng tiếng Trung nữa.” Tề Xuyên thật bó tay với cô, chẳng qua dạo trước anh chỉ giúp cô giải thích vài thuật ngữ tiếng anh sang tiếng trung. Vậy mà bây giờ da mặt của cô so với tường thành còn dày hơn, hễ có câu tiếng anh nào không hiểu, cô đều chạy tới tìm anh, thậm chí còn lười tra từ điển, trực tiếp nhờ anh làm phiên dịch miễn cô chân thành nhìn mình, Tề Xuyên bỗng cảm thấy đâu đầu. Lập tức hỏi lại “Em lại có câu nào không hiểu?”“Không có ạ!” Chu Mông Mông trả lời rất đơn Xuyên cau mày, tựa như biết cô sắp sửa hỏi gì nên anh giành trước nói “Nếu không có thì về ký túc xá đi.” Nói xong, anh xoay người rời Chu Mông Mông kéo ống tay áo anh hỏi “Chú, chú có bạn gái chưa?”Lúc ấy anh không trả lời. Cho đến sau này khi hai người đã xác định rõ quan hệ, lúc nằm trên giường, Chu Mông Mông tò mò hỏi đôi mắt lấp lánh, làn da trắng mịn ửng hồng của cô gái trước mặt, Tề Xuyên cúi đầu hôn lên mồ hôi trên gáy cô “Em giờ mới lo lắng anh bị người khác cướp đi à?”Chu Mông Mông bị Tề Xuyên hôn khiến toàn thân ngứa ngáy, cười khanh khách ôm chặt gáy anh, hai chân gắt gao cuốn lấy thắt lưng anh, hài lòng cảm nhận thân thể bị anh lấp đầy, rồi hôn vành tai anh, bá đạo nói “Chú là của em, ai cũng đừng hòng cướp!”Nghe tuyên ngôn của cô, Tề Xuyên bất đắc dĩ lắc đầu cười. Ở trong lòng anh luôn cho rằng Tiểu Mông tính tình trẻ con. Nhưng anh cũng không rõ, liệu với bản tính trẻ con của Tiểu Mông sẽ có ngày chán anh, không thích anh nữa hay Xuyên nâng tay day day huyệt thái dương, nhớ lại trước đó Tiểu Mông về nước cũng không thèm nói với anh một tiếng, anh bỗng cảm thấy cô tức giận càng ngày càng quá trớn. Nếu đúng như lời của Tôn Nghiêm Đông đã nói, Tiểu Mông chẳng qua ở nước Mỹ cô đơn mà nảy sinh tình cảm với anh, vậy thì cuộc hôn nhân của hai người chẳng phải quá vô nghĩa rồi ư?Tề Xuyên cầm di động trên bàn, vừa khởi động máy liền vang lên tiếng chuông tin nhắn tới liên tục, còn có một số tin nhắn thoại. Nhìn nhật ký chật ních trên màn hình đều cùng một người, anh không khỏi mỉm cười, gọi thoại vừa vang, đầu kia liền nghe máy.“Chú, anh ở đâu vậy? Vì sao lại tắt điện thoại?”Nghe giọng Chu Mông Mông lo lắng tựa như sắp khóc. Đôi mắt Tề Xuyên thâm trầm “Di động anh hết pin, giờ anh mới mở được.”**Trong quán bar ngập đèn, giống như một viên kim cương trong đêm tối, với các điệu nhảy sôi động khiến cho những con ma men càng hưng phấn dị chính giữa quán bar có một bàn tròn nhỏ, đèn điện xung quanh nhấp nháy lên tục, đứng trên đài là một cô gái cầm mic mặc một bộ áo da bó sát lộ ra thân hình gợi cảm với những đường cong chết cô gái dài tới hông tung bay trong gió như một thác nước đen sâu thẳm, phủ khuất nửa bộ ngực sữa bị lộ ra ngoài, theo động tác cô lắc lư, hai quả bồng đào phía trước như ẩn như hiện. Cô cầm mic hát bài Stuck On Fuckin You của Lady GaGa, đôi chân thon dài một bước đạp lên chiếc ghế da báo giữa đài, hòa cùng câu hát, cô như con mèo hoang chầm chậm lắc lư vòng eo nhỏ nhắn, kiều mị nhẹ nhàng hất tung mái tóc ra sau khiến đám đàn ông dưới đài hưng phấn huýt sáo không Diễm ngồi trước bàn tròn quầy bar liếc mắt nhìn cô gái ăn mặc hở hang trên đài, lại nhìn Tống Kỳ huýt sáo bên cạnh, bỗng Tống Kỳ nói “Này, Chu Diễm cậu mau nhìn đi! Cô nàng này so với đám đàn bà kia xinh đẹp hơn nhiều, mấy ngày hôm trước vừa tới, rất mới nha, với lại chẳng phải năm năm cậu chưa chạm vào phụ nữ rồi còn gì? Nếu thích thì đợi lát nữa mình bảo Tống Huyền, nhờ anh ấy đưa cô nàng tới đây!”“Không có hứng.” Chu Diễm uống ly whisky, hờ hững đáp.“Chậc chậc, bạn của tôi trước không như vậy nha, bây giờ sao đổi thành ăn chay rồi?” Tống Kỳ vỗ vai Chu Diễm, hai người quen nhau đã hơn mười hai năm, từ hồi trung học đã là bạn nữa chuyện của Chu Diễm, anh cũng biết một ít. Anh chỉ sợ người anh em tốt nghẹn quá hóa hỏng, thế nên anh mới dẫn Chu Diễm đến quán bar do anh trai Tống Huyền mở chơi trò săn bắn, tìm chút kích tình mạnh mẽ. Nhưng xem, đến đây đã gần một giờ mà cậu ta chỉ ngồi như vậy, vẻ mặt như người chết, dọa đám phụ nữ định tiếp cận chạy mất Diễm không thèm để ý tới sự chế giễu của thằng bạn bên cạnh, yên lặng uống Kỳ liếc thằng bạn chỉ lo uống, tức giận đoạt ly rượu nói “Chu Diễm, thái độ này của cậu là sao đây! Chúng ta không phải nói tới đây là muốn tìm chuyện vui sao? Chỉ mải uống rượu là có ý gì? Nhìn cậu đi, cái bộ dáng bất cần đời này thực mẹ nó làm mình sốt ruột!”Nghe thằng bạn mắng xong, Chu Diễm đặt một khuỷu tay lên bàn chống cằm, khóe miệng tà khí cười “Đại kỳ, cậu nói mình có phải rất hèn nhát hay không?”Lời của anh khiến Tống Kỳ giật mình nhớ lại năm đó, Chu Diễm và Sam Tuyết vẫn còn là một đôi kim đồng ngọc nữ. Khi đó, hai người không chỉ có thành tích học tập nổi bật, mà còn là nam sinh và nữ sinh thanh lịch của trường. Đối với đa số nhiều nam sinh mà nói, vẻ đẹp của Sam Tuyết trong lòng bọn họ là rất khó xóa mờ. Tống kỳ cũng có thời thầm mến cô, nhưng sau này bị thằng bạn thân nhanh chân giành yêu của cặp kim đồng ngọc nữ này khiến cho rất nhiều người hâm mộ và ghen tị. Nhưng mà kết cục bất ngờ ngoài ý muốn đều khiến mọi người đau trước Tống Kỳ nhận được thiệp mời của Sam Tuyết, nhưng chú rể không phải là Chu Diễm. Nhớ lúc đó anh còn thay Chu Diễm chuẩn bị một món quà lớn cho cô, là một bộ trang sức bạch kim. Lúc mua chủ quán còn nói bộ trang sức đó có ý nghĩa là trăm năm hòa hợp, cả đời hạnh tới cô gái lúc ấy trong bộ váy cưới trắng tinh khôi lộng lẫy động lòng người, Tống Kỳ cảm thấy Chu Diễm thật khốn nạn. Nhưng chuyện đã qua lâu như vậy, còn bận tâm đến việc không chiếm được để làm Kỳ thở dài, không nói đó Chu Diễm day huyệt thái dương đau nhức, dường như cũng hiểu được mình uống quá nhiều, giơ tay xin lỗi Tống kỳ rồi nói “Mình vào toilet một lát, lời khi nãy, cậu xem như mình chưa từng nói.”Lúc Chu Diễm vào toilet, nữ ca sĩ trên đài cũng vừa hát xong. Mấy người đàn ông tới chỗ cô mời rượu, chẳng được bao lâu nữ ca sĩ có chút không chịu nổi, cô mỉm cười nói “Các vị, tôi đã tan làm, để lần sau lại uống được không?”Một tên đàn ông to con do uống nhiều nên mặt đỏ lừ bỗng giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của nữ ca sĩ, không vui nói “Em một giờ bao nhiêu tiền, anh đây mua em cả tối, bây giờ mau đi vào phòng với anh!” Nhất thời sắc mặt nữ ca sĩ xanh lét, đang định thoát khỏi tên này bỗng một bàn tay của ông ta lại mò mẫm đến mông cô, hung bạo nhéo một cái. Cô tức giận đến run người, đưa tay tát cho hắn một phát, mắng “Đê tiện!”Tên đàn ông giận dữ vô cùng, đẩy mạnh nữ ca sĩ ngã xuống sàn, nhổ nước bọt vào người cô “Mẹ nó! Ả đáng chết! Tao vô sỉ đấy! Hôm nay tao cho mày biết thế nào gọi là sảng khoái!”Nói xong, tên đàn ông đã ngồi xuống bắt đầu xé rách quần áo của nữ ca sĩ. Mà mấy tên đàn ông ở đây không ai tới giúp đỡ, thậm chí có một số người còn lôi di động ra chụp tên đàn ông giật mạnh tóc, nữ ca sĩ chỉ thấy toàn bộ lông tơ đều dựng đứng, cô cũng không kịp suy nghĩ, cầm bình rượu cách đó không xa sao nện lên trán tên trước mặt.“Loảng xoảng”, mọi người có mặt sợ ngây người. Ngay lúc Tống Kỳ cũng chú ý tới hỗn loạn bên này, đang định đi qua đi xem chuyện gì xảy ra bỗng có một cô gái tóc dài trang điểm đậm vọt qua trước đó có vài người hét lên “Mau bắt ả đó về, con mẹ nó, dám đánh lão đại chúng ta!”Tiếp theo có vài tên đàn ông bộ mặt hung tợn cũng đuổi theo. Tống Kỳ giật mình, vội vàng lấy điện thoại, gọi cho anh trai Tống ca sĩ chạy đến hành lang quán bar mới giật mình nhận ra mình đâm vào ngõ cụt, nhìn tường trắng phía trước, lại nhìn đám đàn ông sắp đuổi kịp phía sau. Chợt cô cảm thấy mình toi lúc cô đang dần tuyệt vọng, bỗng khóe mắt thoáng thấy toilet nam bên cạnh, trong đầu không kịp suy nghĩ liền nhanh chân chạy vào. Nhưng vừa bước vào bỗng va phải một chạy nhanh nên theo lực quán tính cô bị va khá mạnh, nữ ca sĩ đau đớn xoa trán, oán giận chửi thầm. Tuy nhiên không đợi cô hoàn hồn, cánh tay đã bị người đó cầm lôi vào một phòng toilet bị đóng cái rầm khiến cô hoảng sợ, đang định ngẩng lên nhìn xem người đó là ai bỗng người nọ đẩy cô vào góc tường, một giọng nam khàn khàn truyền vào tai cô.“Hiểu Diêu?”“…”Choáng, nữ ca sĩ chấn động, ngẩng đầu chống lại đôi mắt sáng ngời mạnh mẽ lúc hai người bất ngờ gặp lại không biết nói gì, ngoài cửa đột nhiên bị người khác đập rầm rầm “Ả đáng chết, tao xem mày chạy đằng nào, mau ra đây cho ông!”Nghe tiếng bọn họ hét, Chu Diễm nhìn Mạnh Hiểu Diêu trang điểm đậm trước mặt, cau mày, nhỏ giọng hỏi “Em đây là…”Anh chưa nói xong, bỗng Mạnh Hiểu Diêu cởi áo của mình vứt lên vách tường, sau đó ôm Chu Diễm nói “Anh Tiểu Diễm, em xin lỗi !” Ngẩng đầu liền hôn lên đôi môi mỏng của tiếp theo cửa bên ngoài bị phá, mấy tên bên ngoài đang định mắng chửi bỗng thấy bên trong một đôi nam nữ đè nhau vào góc ôm hôn nồng nhiệt. Người đàn ông nghe thấy tiếng, một tay ôm cô gái vào lòng lấy khoác áo mình bao cho bạn gái bên Diễm quay đầu nhìn mấy người bên ngoài tức giận hét “Con mẹ nó, nhìn cái gì! Không thấy ông đây đang làm việc sao?”Những người đó bị anh rống cả kinh, bị khí thế của Chu Diễm làm cho hoảng sợ. Đúng lúc Tống Kỳ và Tống Huyền cũng dẫn người chạy tới Huyền thấy đám người như ong vỡ tổ chen chúc trong một toilet nam, cau mày quát “Lão đại của các người là ai? Con mẹ nó dám làm loạn trong địa phận của ông, cả đám không muốn sống nữa phải không? !”Vừa nghe đại danh Tống Huyền, vài người biết liền vội vàng nhận lỗi nói “Xin lỗi anh Huyền, chúng tôi không biết đây là địa phận của anh! Vừa rồi trong địa phận của anh có người dám đánh lão đại của chúng tôi cho nên chúng tôi mới tới bắt người !”“Mẹ nó bắt người thì ra chỗ khác! Trong toilet nam nữ có thể vào sao? Tất cả cút xéo cho ông!” Tống Huyền mắng liên tiếp như máy bay thả bom oanh đúng lúc này, có một người bạo gan chỉ vào cô gái trong lòng Chu Diễm nói “Anh Huyền, nơi này không phải có một người phụ nữ à?”Tống Huyền vừa nghe, cùng Tống Kỳ đồng thời chuyển tầm mắt hướng về đôi nam nữ trong toilet. Nhìn xong hai người đều sửng sốt, lập tức Tống Huyền phản ứng nhanh nhạy đạp cho tên kia một cú, mắng “Con mẹ nó, mắt mày để ở đâu? Ngay cả Chu nhị công tử cũng không biết, muốn chết sao? Cút xéo đi!”Ở thành phố H không có mấy người là không biết đến đại danh nhà tứ trưởng nổi tiếng—— Chu gia. Hơn nữa hắc bang đối với Chu cục trưởng cục cảnh sát bắc khu, cũng chính là đích tôn Chu gia tên là Chu Miểu luôn kiêng kị không thôi. Vừa nghe nói người bên trong chính là em trai Chu Miểu, một đám đều sợ tới mức vắt chân lên cổ mà xong mấy người kia đi Tống Kỳ mới bước tới, nhìn cô gái trong lòng Chu Diễm, chậc chậc thở dài “Không nghĩ tới nha! Không phải cậu nói không có hứng thú à? Bây giờ sao lại ôm người ta vào trong lòng thế kia?”Chu Diễm nghe bạn chế giễu, sắc mặt lộ ra tia xấu hổ, đang định buông Mạnh Hiểu Diêu trong lòng ra lại phát hiện nửa trên cô chỉ mặc mỗi nội y. Sắc mặt anh trầm xuống, cũng không để ý tới ánh mắt khác thường của Tống Kỳ ở bên ngoài, liền thẳng thừng đóng cửa khi khóa cửa Chu Diễm mới buông Mạnh Hiểu Diêu ra, cởi áo khoác xuống đưa cho cô “Mặc vào đi.”“Anh Tiểu Diễm, em…” Đối với cục diện hiện tại Mạnh Hiểu Diêu không biết nên giải thích thế nào, chỉ cảm thấy mặt nóng ran như muốn nổ tung, khó chịu cực Diễm không nhìn cô, lãnh đạm nói “Chúng ta đi ra ngoài rồi nói.”Tác giả nói ra suy nghĩ của mình Ta lại cẩu huyết, Chú Tề, Chu Diễm xin lỗi! Bỗng có loại xúc động muốn ngược a
Edit SousouBeta TieukImthuLúc này ánh sáng mặt trời bên ngoài đã nhuốm vàng, trong phòng mở đèn sáng trắng có chút chói mắt. Tôn Nghiêm Đông đứng dựa sát cô, gần đến mức dường như co có thể thấy rõ từng cái lông mi của Mông Mông không phải không biết tình cảm của Tôn Nghiêm Đông đối với mình, nhưng cô không muốn hai người trở nên xa lạ không có quan hệ gì. Suy cho cùng, Chu Mông Mông cũng có một phần ích kỷ.“Anh Nghiêm Đông, anh nói cái gì thế? Em luôn coi anh như anh trai, lại nói, mấy người anh của em luôn ghen tị với anh.” Chu Mông Mông cười cầm miếng táo cho vào miệng, lóng ngóng nói “Thật ra, em ờ… nói thật cho anh, em cảm thấy anh… So với mấy người anh kia, em còn thân hơn, anh đừng nói cho bọn họ biết ha!”Trong miệng đầy táo, cô thích thú cong mắt, cười tỏa sáng, bộ dáng thực hài lòng. Tôn Nghiêm Đông nhìn cô như vậy, khẽ thở dài một tiếng, đôi mắt nâu hiện lên tia cô đơn, trong nháy mắt lại cười nồng nhiệt, nói “Anh sẽ giữ bí mật giúp em.”Sau đó, anh đứng dậy, nói “Anh đi ra ngoài mua điếu thuốc.”“Vâng.” Chu Mông Mông gật đầu cười. Sau khi thấy anh rời khỏi đây, cô mới tháo nụ cười xuống, thở dài một tiếng, buông cái dĩa trong tay, thuận tay rút luôn kim tiêm trên tay, nhìn trần nhà trắng xóa đến ngây buổi tối, ba cùng anh trai lần lượt đem tới cho cô toàn món ngon, ăn xong họ đều về nhà. Chu Mông Mông vốn dĩ muốn thúc giục Tôn Nghiêm Đông trở về trường, may thay lại có Phó Xuân Xuân và Mạnh Hiểu Diêu đến thăm Hiểu Diêu nhìn tiểu mỹ nhân nằm trên giường, chậc chậc vài tiếng, chế nhạo nói “Mông Mông, cậu mới từ đế quốc Mỹ trở về không lâu liền nằm viện, cậu trước kia khỏe mạnh như trâu, có phải bên kia bị áp bức gây chuyện gì không?”Phó Xuân Xuân cũng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Chu Mông Mông, cười nói “Mình thấy, con bé tám mươi phần trăm là tương tư thành bệnh, nên mới sinh thế này.”Tiếng nói không lớn không nhỏ của Phó Xuân Xuân vừa vặn rơi vào tai Tôn Nghiêm Đông vừa tiễn Chu Bồi Sinh cùng Chu Miểu về nhà. Chu Mông Mông sắc mặt trầm lắng vốn chẳng để ý lời nói của cô bạn nhưng khóe mắt đúng lúc thoáng thấy Tôn Nghiêm Đông từ cửa bước vào, có chút sửng vì Phó Xuân Xuân đưa lưng về phía Tôn Nghiêm Đông nên không có nghe thấy tiếng bước chân, lại thấy vẻ mặt ngơ ngơ ngẩn ngẩn của cô bạn nhỏ, nghĩ rằng mình nói trúng rồi, lập tức lại trêu chọc nói “Câu nhìn cậu đi, không phải chỉ là một ông chú sao, có nhất thiết phải nhớ người ta đến chết như vậy không? Huống chi…”“Huống chi cái gì?” Từ phía sau Tôn Nghiêm Đông đột nhiên lên tiếng khiến Phó Xuân Xuân giật bắn, quay đầu liền thấy vẻ mặt khó coi của anh nghiêm túc hỏi cô “Ông chú là sao?”Chu Mông Mông tức giận nháy mắt với Xuân Xuân, Phó Xuân Xuân nhất thời cũng không biết làm sao, ngày thường cô luôn là một người khôn khéo nhưng khi đứng trước mặt Tôn Nghiêm Đông đều biến thành con Hiểu Diêu vội vàng hoà giải, ha ha cười nói “Không có gì, bọn em đang nói giỡn với nhau thôi.”Tôn Nghiêm Đông hiển nhiên không tin, nghiêng đầu nhìn Phó Xuân Xuân “Em vừa mới nói ông chú là ai?”Phó Xuân Xuân thấy Tôn Nghiêm Đông đi về phía mình, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đỏ lên, không khỏi từng bước lui về phía sau, không để ý giẫm lên chân trái của Mạnh Hiểu Diêu bên cạnh. Mạnh Hiểu Diêu bị đau “Á” một tiếng vội vàng đẩy cô ra, trùng hợp tạo nên chuyện tốt, Phó Xuân Xuân bị đẩy ngược vào lòng Tôn Nghiêm Nghiêm Đông không khỏi cả kinh, chợt nghe thấy tiếng phì cười của Chu Mông Mông”Ố ồ!”Anh khẩn trương đỡ Phó Xuân Xuân dậy, vẻ mặt xấu hổ. Chu Mông Mông thấy bộ dáng chim nhỏ nép vào người của Phó Xuân Xuân thì quay sang nói với Tôn Nghiêm Đông “Anh Nghiêm Đông, mới vừa rồi em cùng Hiểu Diêu có nói chút chuyện, vì sáng mai cô ấy không có tiết nên tối nay định ở lại với em, vậy nhờ anh đưa Xuân Xuân về trường trước nhé!” “… Anh.” Tôn Nghiêm Đông muốn nói gì đó nhưng lời đến miệng lại dừng lại .Mạnh Hiểu Diêu thấy hai người mất tự nhiên, vội vàng đi qua đẩy bọn họ ra cửa “Được rồi, Xuân Xuân cậu không phải còn muốn qua thư viện ôn bài sao? Có em chăm sóc cho Mông Mông rồi, hai người yên tâm!”Phó Xuân Xuân ra tới cửa, Mạnh Hiểu Diêu cố ý ở bên tai cô nhỏ giọng nói “Cơ hội tới rồi đó, phải nắm cho chắc đó nha!” Xong cô tiễn hai người xuống dưới Mạnh Hiểu Diêu trở về, ở trên hành lang gặp được một vị phu nhân xinh đẹp mỹ lệ, nhìn chưa tới bốn mươi tuổi, đoan trang cao quý, trong tay ôm bình giữ nhiệt màu lam, dặn dò gì đó với cô y tá trước mặt. Bởi vì bộ dạng vị phu nhân này quả thật khuynh quốc khuynh thành cho nên Mạnh Hiểu Diêu trong lòng nổi lên tính hiếu kỳ, tiến đến bên cạnh hai người thừa cơ cố ý nghe lén vài phu nhân mỹ lệ kia cẩn thận dặn dò “Cô đem bình này mang vào trong phòng, nói là người thân của cô ấy dặn cô đi mua, ngàn vạn lần đừng nhắc đến tên của tôi.”Y tá tiếp nhận bình giữ nhiệt trong tay bà, liên tục gật đầu “Tôi đã biết, Tề phu nhân.”Lúc này, phu nhân mỹ lệ dường như lại có chút lo lắng “Đúng rồi, Tề Xuyên nếu có tới thì cô đừng nhắc đến tôi, nếu không trở về lại bị nó nói.”Mạnh Hiểu Diêu khi nghe đến “Tề Xuyên” thì trong lòng không khỏi kinh xong y tá lập tức gật đầu “Điều này tôi hiểu.”Phu nhân mỹ lệ thấy cô y tá cũng thuộc người hiểu chuyện, không khỏi thở dài “Tiểu Xuyên cũng thật là, con dâu mang thai, một chuyện lớn như vậy mà cũng không nói cho tôi với ba nó một tiếng, cũng may bệnh viện này là nhà mẹ đẻ tôi mở ra, trong ngoài ít ra cũng có người chăm sóc.”Y tá an ủi nói “Phu nhân, bà yên tâm, thiếu phu nhân mệnh số tốt, chuyện lần này cũng không ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng.”“Ừ, mẹ con bình an là tốt rồi…”Không đợi bà nói xong Mạnh Hiểu Diêu đã đi vào phòng bệnh, mà trùng hợp lúc cô đi vào thì vị phu nhân kia lại nhìn thoáng qua bên này, hai người tầm mắt đối diện nhìn này, Chu Mông Mông đang nhàm chán xem phim truyền hình lúc tám giờ, thấy Mạnh Hiểu Diêu đi vào, hỏi “Tiễn người về rồi hả?”Mạnh Hiểu Diêu gật đầu, đi đến bên giường cầm lấy hộp nước trái cây trên ngăn tủ, cắm ống hút bỏ vào miệng “Đúng vậy, vừa rồi thiếu chút nữa là lộ.” Thấy Hiểu Diêu ngồi bên cạnh, Chu Mông Mông thở dài, tắt ti vi, nhìn Mạnh Hiểu Diêu nói “Anh Nghiêm Đông thổ lộ với mình.”“Phốc!” Mạnh Hiểu Diêu suýt chút nữa phun toàn bộ nước trái cây trong miệng lên giường, vội vàng lấy khăn tay lau miệng, ho khan vài tiếng, xong mới ngẩng đầu nhìn Chu Mông Mông kinh ngạc nói “Vậy cậu nói như thế nào?”Chu Mông Mông vẻ mặt mỏi mệt “Tớ giả bộ hồ đồ, lừa lừa cho qua.”“Cũng khó trách, dù sao Xuân Xuân cũng thích Tôn Nghiêm Đông như vậy…. Mông Mông mình thật khó xử thay cậu.” Mạnh Hiểu Diêu nhún vai “Vừa không thể phản bội chị em, lại không thể phụ lòng anh ấy.”Chu Mông Mông thấy cô đồng tình với mình, không khỏi cười khổ nói “Quan trọng hơn là mình đã có người trong lòng rồi.” Sau khi Chu Mông Mông sang Mỹ, Mạnh Hiểu Diêu và Phó Xuân Xuân vẫn là bạn bè thân thiết với cô như xưa, ba người vẫn luôn duy trì liên lạc đều đặn, cho dù không có việc gì cũng sẽ lên QQ chat, Và tất nhiên, mối tình đầu của Chu Mông Mông đều chia sẻ với hai người bạn tốt này tình đầu của cô là một người đàn ông lớn hơn cô mười lăm tuổi, là giáo sư đại học. Ban đầu Mạnh Hiểu Diêu cùng Phó Xuân Xuân đều phản đối đoạn tình cảm nhất kiến chung tình này của cô, nói rằng tuổi tác chênh lệch nhau quá lớn, chắc chắn sẽ không bền vững. Hơn nữa, các cô đều cảm thấy tuổi tác của người đàn ông kia hơi cao, chẳng khác nào trâu già gặm cỏ non. Nhưng Chu Mông Mông tính tình bướng bỉnh, giấu các cô cùng người nhà việc mình và người chú kia ở chung một chỗ, còn đi Las Vegas lấy giấy chứng nhận kết hôn. Tuy nhiên kết hôn không lâu, cô mới phát hiện mình và chú ấy căn bản không cùng một thế giới.*Nhất kiến chung tình vừa gặp đã yêuMạnh Hiểu Diêu thấy cô u sầu ủ dột thì cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng lại nhịn không được tò mò hỏi “Cậu còn thích chú đó hả? Không phải chia tay rồi sao?” Sở dĩ cô nghĩ rằng hai người chia tay, không phải bởi vì Chu Mông Mông nói cho cô mà là cô cảm thấy tình yêu xuyên quốc gia vốn dĩ khó bền, chẳng qua tình cảm nhất thời nông nổi mãnh liệt mà Mông Mông không trả lời. Sau một thoáng im lặng, Mạnh Hiểu Diêu cũng hiểu nói những việc này khó tránh khỏi mệt mỏi, vội thay đổi đề tài “Vừa rồi mình nghe được một chuyện.”“Chuyện gì?” Chu Mông Mông chẳng tò mò nhưng thấy cô bạn đã cố ý chuyển đề tài thì cũng thuận miệng hỏi Hiểu Diêu vẻ mặt thần bí nói “Học kỳ này ở khoa chúng ta có một vị giáo sư mới tới. Hơn nữa, diện mạo có thể so với Kim Thành Vũ, thông minh tài giỏi như Einstein vậy. Quan trọng nhất là vừa rồi mình ở trên hành lang gặp mẹ anh ta, vô tình nghe được vài câu, mới biết được bệnh viện này là do gia đình họ mở ra.” Nếu vừa rồi cô không nghe lầm thì tên của người được nhắc trong lời nói của vị phu nhân mỹ lệ kia hẳn là không sai, chính là vị giáo sư mới tới-Tề Xuyên.“Chuyện đó là như thế nào?” Chu Mông Mông không đồng ý. Vừa đẹp trai vừa thông minh, lại có tiền, có thể bằng một nửa chú ấy của cô không?“Việc này cậu không hiểu rồi!” Mạnh Hiểu Diêu khuôn mặt trẻ con ra vẻ giáo huấn, nói “Anh ta trước đó đã nổi danh ở trường chúng ta rồi, khi đó đúng lúc cậu xuất ngoại không ở trong nước. Năm trước anh ta có một buổi “toạ đàm danh nhân” trên CCTV, khảo sát xếp hạng vượt chỉ tiêu cao nhất năm, ngay cả lượt xem trên mạng cũng đạt hơn một tỷ lần. Trên các diễn đàn đều chọn danh xưng Thần để viết về anh ta, anh ta còn trẻ mà đã có hai bằng tiến sĩ, hơn nữa trong buổi toạ đàm rất dí dỏm hài hước, mị lực sát thương rất lớn nha, Mông Mông a… này…”Trong lúc Mạnh Hiểu Diêu hào hứng giơ hai tay loạn xạ, Chu Mông Mông lại cảm thấy khóe mắt nhảy dựng, nâng tay bịt cái miệng đang lải nhải Hiểu Diêu nhất thời ngạc nhiên, Chu Mông Mông đáy mắt rối rắm, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nghiêm túc hỏi “Bớt nói nhảm đi, cậu mới nói giáo sư kia họ gì?”“Thì họ… họ Tề!” Mạnh Hiểu Diêu không khỏi kinh ngạc trả Mông Mông giật mình một giây, sau đó đẩy Mạnh Hiểu Diêu ra đứng dậy đi ra Hiểu Diêu thấy cô một thân yếu ớt mặc quần áo bệnh nhân còn muốn đi ra ngoài thì cũng đứng dậy theo “Này Mông Mông, cậu đi đâu đó?”Chu Mông Mông không quay đầu lại, kéo cánh cửa mở ra nói “Mình đi vệ sinh!”“Đi vệ sinh?” Mạnh Hiểu Diêu nhìn phòng VIP có trang bị nhà vệ sinh trong phòng, khóe miệng lẩm bẩm “Phòng này không phải có nhà vệ sinh sao? Chẳng lẽ hỏng rồi?”Đúng là hỏng, nhưng không phải là nhà vệ sinh hỏng, mà là lòng của Chu Mông Mông yếu đuối nên đứng bên ngoài nhìn hành lang trống rỗng, cắn răng bước tới ban công, mở cửa thủy tinh tính đi ra ngoài. Đột nhiên có một người xuất hiện ở phía sau ôm cô vào lòng, giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền vào tai cô “Bên ngoài lạnh lắm, đừng đi ra ngoài.”Cũng không biết tại sao khi giọng nói quen thuộc dịu dàng này thì hai má cô lại ướt đẫm, nâng tay chạm vào, cô như thế nào lại khóc?Tác giả nói ra suy nghĩ của mình chú đã xuất hiện, vỗ tay!
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu! Thu Gọn Khung. Chương Mới Nhất Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu. kết thúc hạ kết thúc thượng Đến vươ Domain Liên kết Bài viết liên quan Truyện đại thúc Đại Thúc, Tôi Muốn Anh Giới thiệu Đại thúc nhà nghèo, vợ mất, con nhỏ lại bị tim bẩm sinh nên ốm triền miên. Thúc đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho con. Tuy làm rất nhiều việc nhưng do cái bản tính hiền lành không thích so đo Xem thêm Chi Tiết Đam Mỹ Đại Thúc List truyện Đam Mỹ Đại Thúc hay không thể bỏ qua. BXH truyện được độc giả tìm kiếm và yêu thích với cốt truyện mới lạ, hấp dẫn, gây cấn từ đầu đến cuối. ... 12 chươngNhân vật Đại thúc - Thiếu niênThể Xem thêm Chi Tiết Bỏ túi top truyện ngôn tình Đại thúc Đại thúc - Loli là thể loại nói về mối quan hệ trong tình yêu vượt qua khoảng cách tuổi tác. Tuy nhiên, các nhân vật dựa trên mối quan hệ trong gia đình sẽ có sự "biến tấu" về mặt pháp lý, danh nghĩa, Xem thêm Chi Tiết
đại thúc ngươi không biết yêu